Trong những năm cuối đời, người giúp con trông cháu và người mặc kệ, ai hạnh phúc hơn? 2 người trong cuộc chia sẻ

Thao Nguyen

Bà Hồng: Từ chối giúp đỡ các con trong việc chăm sóc cháu nội

Tôi năm nay đã 70 tuổi. Tôi từng làm công nhân dọn dẹp môi trường, ngày đó làm việc tôi đi từ sáng đến tối mịt vẫn chưa được về. Những ngày hè còn đỡ, mùa đông lạnh cóng mà vẫn dọn dẹp rác ở ngoài đường thật sự rất khổ sở.

Điều kiện gia đình không được tốt nên tôi cũng phải tiết kiệm. Vợ chồng tôi lương thấp nhưng cố gắng lo đủ cho con cái. Nhiều khi nhìn bạn bè xung quanh lấy tiền lương hưu đi du lịch mà tôi cũng có chạnh lòng.

Lúc còn trẻ thì cuộc sống hôn nhân của tôi cũng cực khổ, mẹ chồng tôi là người khó tính. Cứ hễ tôi mua sắm gì là bà lại quát mắng. Sau khi bà mất thì cuộc sống của tôi cũng thoải mái hơn.

Thơi gian cứ thế tôi đến tuổi về hưu, tôi bắt đầu cuộc sống của mình một cách thoải mái, đi ăn, gặp bạn bè…những việc mà trước đây tôi hiếm khi làm được.
ve-gia
Tới khi con trai tôi mang bạn gái về đòi cưới vì bạn gái đã mang thai. Vợ chồng tôi cũng cố gắng lo chu toàn cho con.

Sau khi sinh, con trai tôi muốn tôi đến ở với chúng để chăm sóc cháu nội. Lúc này tôi cũng do dự, bởi tôi cực khổ cả đời, nay được nghỉ ngơi lại phải đi chăm cháu nhỏ thật sự rất mệt mỏi.

Sau đó tôi nghĩ việc con cái nên để cha mẹ chúng lo. Nên tôi từ chối, lúc này cả gia đình trách móc tôi, bảo tôi không giúp con trai giảm bớt gánh nặng.

Chồng tôi còn bảo rằng sau này con dâu và cháu trai có thể sẽ xa lánh tôi. Lúc đó tôi không để ý lắm đến những gì ông ấy nói. Tôi cảm thấy rằng các cháu sẽ gần gũi với tôi một cách tự nhiên khi chúng lớn lên.
cham-chau
Nhưng rồi thời gian dần trôi qua thì tôi bắt đầu cảm thấy con cái, cháu chắt xa lánh mình, Trước đây dịp lễ nào chúng về thăm tôi nhưng giờ chúng rất hiếm khi về.

Tôi bắt đầu thấy lạc lỏng, tôi hối hận vì quyết định không giữ cháu cho con trai. Tôi gọi điện cho con trai và bày tỏ sự hối hận và tội lỗi trong lòng, thừa nhận lỗi lầm của mình và bày tỏ sẵn sàng hợp tác với họ để chăm sóc cháu trai. Mặc dù con trai chấp nhận lời xin lỗi của tôi nhưng tôi vẫn có thể cảm nhận được sự thất vọng.

Để bù đắp, tôi quyết định tham gia vào quá trình lớn lên của cháu trai. Tôi học cách chăm sóc cháu hiện đại, giúp vợ chồng con trai chuyện nhà cửa. Lúc đầu tôi cũng khá mệt mỏi, nhưng sau đó cải thiện được tình cảm với vợ chồng con trai hơn.

Bà Lan: Hỗ trợ con trong việc chăm sóc cháu nội
me-gia
Năm nay tôi đã 67 tuổi. Vợ chồng chúng tôi chỉ có một đứa con trai và mua cho nó căn nhà sau khi kết hôn.

Tới lúc con dâu sinh nở thì tôi quyết lên đó chăm sóc. Mỗi ngày tôi đều quan tâm con dâu của mình.

Đó là lý do mối quan hệ giữa tôi và con dâu lúc nào cũng tình cảm, hạnh phúc.

Khi chăm sóc cháu trai thì tôi cũng giúp con cái làm việc nhà. Ngoài việc chăm sóc cháu, tiền lương hưu của mình tôi cũng hỗ trợ việc mua bỉm sữa cho cháu.

Tới lúc cháu học mẫu giáo, công việc của con dâu cực kỳ nhàn hạ, không áp lực. Những người hàng xóm bên cạnh đều nhìn tôi với ánh mắt ghen tị. Họ nói con trai và con dâu của tôi rất hiếu thảo và họ đều khen ngợi cuộc sống tốt đẹp của tôi.

Leave a Comment